down

3.08.2012

Ngắm gái đẹp lại thấy yêu vợ hơn.

(TinTucLamDep) Tôi lấy vợ, nhiều người sửng sốt và bàng hoàng vì họ không tin rằng một chàng trai hòa hoa, lãng tử, suốt ngày ôm cây đàn ghita như tôi lại lấy một cô gái không có ngoại hình nổi bật, nhất là không biết hát.


Vợ tôi không đẹp nếu không muốn nói là xấu. Thật xấu hổ khi phải thú nhận rằng, nhiều lúc, tôi ngại đưa vợ đi gặp gỡ bạn bè, tiệc tùng này nọ. Vì vợ tôi không biết ăn diện, không biết trang điểm để làm mới, làm điệu bản thân mình. Nhiều lần góp ý nhưng tính vợ giản dị, không thích phô trương nên vẫn “chứng nào tật ấy”. Đôi lúc, tôi thấy chán vợ vô cùng.
Tôi nghĩ lại thời yêu vợ. Thật lòng cuộc hôn nhân của chúng tôi là xuất phát từ tình yêu đôi lứa. Chúng tôi yêu nhau. Khi đã quen thân, ngoại hình không được bắt mắt của vợ cũng đã trở nên bình thường với tôi. Tôi không còn nhìn thấy vợ xấu nữa mặc dù chưa bao giờ tôi nhận được một lời khen của bạn bè về vợ. Nhìn vợ dần thành quen, xấu cũng thành đẹp. Tôi thích cái tính vô tư, hồn nhiên và rất nhiệt tình với bạn bè của vợ. Vợ thì thích cây đàn ghi ta của tôi. Và tình yêu nảy nở từ đó được 2 năm cho đến ngày chúng tôi cưới nhau.
Tôi nghĩ lại thời yêu vợ. Thật lòng cuộc hôn nhân của chúng tôi
là xuất phát từ tình yêu đôi lứa. Chúng tôi yêu nhau.
Tôi lấy vợ, nhiều người sửng sốt và bàng hoàng vì họ không tin rằng một chàng trai hòa hoa, lãng tử, suốt ngày ôm cây đàn ghita như tôi lại lấy một cô gái không có ngoại hình nổi bật, nhất là không biết hát. Và hơn nữa, tôi có quá nhiều các em xinh đẹp theo nên cái sự hôn nhân này càng khiến nhiều người đã ngạc nhiên còn ngạc nhiên hơn.
Tôi dần tránh xa các cuộc gặp gỡ bạn bè, chỉ thích khép mình trong phòng và ăn những bữa cơm vợ nấu. Phải nói vợ tôi có khiếu nấu ăn. Ngày nào vợ cũng đổi món khiến tôi không biết chán. Tôi dần dần sống khép mình và bị bạn bè khích bác rằng mình sợ vợ.
Sau một thời gian dài không tụ tập bạn bè, tôi lại bắt đầu quay trở lại. Tôi chơi hơn trước và thường xuyên về muộn, không còn ăn những món ăn vợ nấu thường xuyên nữa. Tôi giao lưu và gặp gỡ nhiều cô gái xinh đẹp. Chúng tôi hay đi nhà hàng ăn cơm, tiếp khách để mở rộng quan hệ trong công việc.
Nhìn những cô chân dài, xinh đẹp, bỗng tôi chạnh lòng thương vợ. Vợ tôi con nhà giàu có, cũng giống như tiểu thư vậy. Vợ có thừa điều kiện để làm duyên làm dáng, có thừa tiền để thể hiện đẳng cấp như những cô gái kia. Họ luôn tỏ ra sành điệu biết chơi, đôi khi tôi bị choáng ngợp bởi vẻ kiêu sa đài các của họ nhưng tôi lại kịp ổn định lại tinh thần.
Tôi bắt đầu thay đổi, biết mua sắm cho vợ, biết đưa vợ đi shopping
vào cuối tuần và tạo điều kiện cho vợ đi cùng bạn bè tôi
Tôi bỗng nghĩ đến vợ. Tại sao vợ tôi lại có thể lấy một người như tôi khi vợ có điều kiện như thế. Vợ không đẹp nhưng có gia tài giàu có, lại có tính tình tốt. Tôi lẽ ra nên hãnh diện vì lấy được một người vợ chỉ biết chăm lo cho chồng dù thân mình thì gầy gò. Vợ không muốn ăn diện phải chăng vì tôi chẳng bao giờ đưa vợ đi gặp gỡ bạn bè. Tôi cũng không chủ động đưa vợ đi mua sắm hay chọn cho vợ những món đồ đẹp giá trị. Có phải trước giờ tôi chỉ ích kỉ, nghĩ cho bản thân mà không quan tâm đến vợ. Tôi đã làm một người chồng tốt chưa? Vì sao vợ tôi lại thành ra như thế?
Nhìn thấy cuộc sống xa hoa bên ngoài, thấy những con người hòa vào cuộc sống nhộn nhịp này khiến tôi thấy thương vợ. Bao lâu nay, tôi đã bỏ rơi vợ, bỏ rơi một cô gái có tâm hồn sôi động, vô tư hồn nhiên ngày nào tôi yêu, khiến cho vợ trầm tính như thế.
Tôi bắt đầu thay đổi, biết mua sắm cho vợ, biết đưa vợ đi shopping vào cuối tuần và tạo điều kiện cho vợ đi cùng bạn bè tôi. Thật là có diện có khác. Vợ tôi đã đổi mới hoàn toàn. Chúng tôi xuất hiện thường xuyên cùng nhau hơn, và lần đầu tiên tôi thấy vợ hát khi tôi gảy đàn cho đám cưới người bạn thân. Tôi thấy hạnh phúc vô cùng, tôi không nghĩ, vợ lại có thể hát được một cá khúc tuyệt vời đến thế. Có thể, đó là bí mật mà đến bây giờ một người chồng vô tâm như tôi mới được biết.
(TinTucLamDep) 

0 comments

Post a Comment