down

2.19.2012

Bà Bùi Thị Minh Hằng tiếp tục tuyệt thực trong tù

February 18, 2012
Bạn bè tới thăm nhưng không được gặp

VĨNH PHÚC (NV) - Bà Bùi Thị Minh Hằng, người tham gia nhiều cuộc biểu tình chống Trung Quốc ở Hà Nội bị giam trong “cơ sở giáo dục Thanh Hà,” tỉnh Vĩnh Phúc vẫn tiếp tục tuyệt thực kể từ cuối tháng 1 năm 2012.

Bà Bùi Hằng đưa tay chào bạn bè đứng phía ngoài trại giam. (Hình: Blog Nguyễn Xuân Diện)
Anh Bùi Trung Nhân, con trai bà Bùi Thị Minh Hằng, cho hay như vậy khi cùng gần 30 người khác là bạn bè của bà Hằng đến thăm vào sáng ngày Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2012.
Theo lời anh Nhân nói với đài BBC: “Sức khỏe mẹ em có khá lên nhưng vẫn bị bệnh ngoài da.”
Anh nói thêm rằng mẹ mình vẫn “còn tuyệt thực từ ngày 28 tháng 1 đến bây giờ.”
Một bài tường thuật chi tiết về chuyến thăm bà Minh Hằng trên Blog của Tiến Sĩ Nguyễn Xuân Diện cho biết, chỉ có một mình anh Bùi Trung Nhân là được gặp bà Hằng, còn 27 người khác dù đã viết đơn đòi gặp nhưng đã không được chấp thuận.
Hình ảnh mới nhất của bà Bùi Hằng trên Blog Nguyễn Xuân Diện cho thấy bà gầy hơn so với các bức ảnh của bà chụp trong các cuộc biểu tình chống Trung Quốc hồi năm ngoái.
Hai công an áp giải bà Hằng khi ra gặp con trai. (Hình: Blog Nguyễn Xuân Diện)
Bài tường thuật viết, “Sáng nay, những người bạn của chị Bùi Thị Minh Hằng cùng cháu Bùi Nhân lên trại Thanh Hà để thăm chị Bùi Hằng. Ðoàn có: GS-TS Ngô Ðức Thọ, Ðại tá Công an Nguyễn Ðăng Quang, Cụ Nghiêm Ngọc Trai, Phương Bích, ông bà Nguyễn Tường Thụy, Nguyễn Văn Phương, JB Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Xuân Diện, Phạm Chính, Nguyễn Lân Thắng, Lê Dũng, Lã Dũng, Bé Cải, Nguyễn Thị Nga (từ Hà Nam lên), Nguyễn Chí Tuyến, Phạm Thu Thủy, Phan Trọng Khang, Mai Xuân Dũng, Trần Vinh, Trương Ba Không, Nguyễn Văn Dũng,... đi trên 5 chiếc xe ô tô đã đến trại, đem theo đồ tiếp tế. Bà Lê Hiền Ðức cũng dự kiến có mặt trong chuyến thăm này, song rất tiếc, bà phải bận tham dự một cuộc họp ở Bộ Giáo Dục và Ðào Tạo nên đã không đi cùng được.”
Bạn bè bà Hằng tranh luận với công an khi bị từ chối vào thăm bà Hằng.
Vẫn theo bài báo, “Lúc 9g55, chị Bùi Hằng được quản trại đưa ra phòng gặp thân nhân, đi qua dãy tường hoa thấp, thì cũng lúc đó, mọi người đã đứng cả ngoài tường bao của trại để nhìn thấy bóng dáng chị, qua mấy trùng rào sắt. Chị Bùi Hằng khóc lớn, ngay khi được đưa ra, giữa hai tên lính kèm bên cạnh.”
Tiếng gào “Chị Hằng ơi”, “Em Bùi Hằng ơi...” của những người bạn phá vỡ không khí yên tĩnh của làng quê nghèo, heo hút, thuộc xã Hồ Sơn vùng chân núi Tam Ðảo.
Bùi Hằng đáp lại, cả bằng lời và cả bằng vẫy tay. Anh chị em nước mắt giàn giụa, thương người bạn, người đồng chí đang phải chịu giam cầm bởi cái quyết định vi hiến và vi phạm nhân quyền của nhà cầm quyền Hà Nội. Bùi Hằng cũng khóc giàn giụa. Chị Bùi Hằng hướng về chị Phương Bích nói với theo: “Cho mình gửi con nhé!”
Ngoài anh Bùi Trung Nhân được vào thăm mẹ, mãi cho đến 2 giờ chiều thì “cán bộ trại mời tất cả mọi người ra khỏi bên ngoài trại Thanh Hà, chỉ cho 2 người ở lại làm việc với ban lãnh đạo của Trại Thanh Hà. Hai người 'vinh dự' được gặp lãnh đạo trại là các ông Phan Trọng Khang và JB. Nguyễn Hữu Vinh.”
Blog Nguyễn Xuân Diện viết: “15h50: Hai ông trở ra. Họ không đạt được mục đích là thăm gặp Bùi Hằng, chỉ được một việc là hoàn thành xuất sắc một buổi ngoại khóa cho các quản trại về tinh thần yêu nước và tinh thần thượng tôn pháp luật, đồng thời cho họ biết chị Bùi Hằng là người như thế nào trong trái tim của hàng triệu người Việt Nam yêu nước ở khắp nơi trong và ngoài nước.”
Xem Clip bạn bè bà Hằng tranh luận với công an
* Liên tục tuyệt thực
Sự việc bà Bùi Thị Minh Hằng tuyệt thực hai lần trước đây từng được con trai bà đề cập trong bức thư cầu cứu gửi tới “Hội Chữ Thập Ðỏ Việt Nam” và “Hội Chữ Thập Ðỏ Quốc Tế” đề ngày 9 tháng 1, 2012.
Trong bức thư đó, anh Bùi Trung Nhân cho hay, “Khi tôi lên thăm lần đầu ngày 16 tháng 12, 2011 đã được bà cho biết, để phản đối việc bắt giữ bà đưa vào cơ sở giáo dục cải tạo một cách trái pháp luật, mẹ tôi đã tuyệt thực 15 ngày. Sau thời gian tuyệt thực, mẹ tôi không ăn được cơm nên đã yêu cầu được ăn cháo. Tuy nhiên trại đã không đáp ứng yêu cầu chính đáng này của mẹ tôi. Không chỉ thế, mẹ tôi còn bị giam chung với những người bị nhiễm HIV.”
Theo bức thư viết, lần đến thăm mẹ ngày 29 tháng 12, 2011 thì không được gặp vì ban quản lý lấy cớ “không có sổ thăm nuôi” dù nơi đây trên nguyên tắc không phải là nhà tù. Ðến ngày 7 tháng 1, 2012 anh Bùi Trung Nhân đến thăm mẹ thì được biết bà đã tuyệt thực thêm lần nữa, tức là tuyệt thực hai lần trong vòng chưa tới một tháng.
Anh Bùi Trung Nhân viết trong lá đơn gửi Hội Hồng Thập Tự, “Rất mong quý hội thể hiện vai trò nhân đạo theo đúng tiêu chí của Hội Chữ Thập Ðỏ, để không một công dân nào trên đất nước Việt Nam phải chịu sự đày đọa về thể xác cũng như tinh thần.”
* Biểu tình yêu nước
Bà Bùi Thị Minh Hằng, 47 tuổi, là một trong những người hăng hái biểu tình từ giữa tháng 6 đến giữa tháng 8, 2011 ở Hà Nội chống Trung Quốc xâm phạm chủ quyền biển đảo của Việt Nam. Bà từng bị bắt giam nhiều lần, mỗi lần một ít ngày, trong các cuộc biểu tình này dù chỉ biểu lộ lòng yêu nước.
Ngày 27 tháng 11 năm 2011, bà bị bắt khi đứng biểu tình ở bên hông Nhà Thờ Ðức Bà, Sài Gòn, để ủng hộ những người biểu tình ở Hà Nội bị đàn áp khi họ ủng hộ đề nghị của ông Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng làm luật biểu tình.
Việc bắt giam bà Hằng suốt nhiều ngày, không ai biết bà bị giữ ở đâu. Con bà đi tìm ở nhiều cơ quan công an cũng không ai cho biết gì, thậm chí còn bị giam 2 ngày. Hơn 10 ngày sau thì “Cơ Sở Giáo Dục Thanh Hà” tỉnh Vĩnh Phúc mới gửi giấy về địa chỉ nhà bà ở Vũng Tàu nói bà bị giam ở đây 2 năm theo lệnh của nhà cầm quyền thành phố Hà Nội.
Luật Sư Hà Huy Sơn, căn cứ vào luật Việt Nam, đã tố cáo việc giam giữ bà Hằng là trái pháp luật.
Việc bắt nhốt một người dân không qua xét xử của tòa án dù người ta chỉ hành xử quyền công dân một cách ôn hòa cho thấy “mặt trái của cái gọi là luật pháp tại Việt Nam,” Phil Robertson, phó giám đốc khu vực Á Châu của Tổ Chức Theo Dõi Nhân Quyền (HRW) phát biểu khi hay tin bà Hằng bị giam ở Vĩnh Phúc.
Ngày 5 tháng 1, 2012 chính phủ Hoa Kỳ qua tòa đại sứ ở Hà Nội kêu gọi nhà cầm quyền Việt Nam trả tự do cho bà Hằng. (KN)
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/?a=144766&z=1 

Thư bà Bùi Thị Minh Hằng viết từ trại cải tạo Saturday, February 18, 2012 4:55:05 PM 

'Thế lực đen tối phi pháp chà đạp sự thật'

Bùi Thị Minh Hằng
(Nguồn: Blog Nguyễn Xuân Diện)


Bà Bùi Minh Hằng trong "Trung tâm giáo dục Thanh Hà' sáng 18 tháng 2, 2012. (Hình: Blog Nguyễn Xuân Diện)
Tết Nhâm Thìn 2012 - TTGD Thanh HàThư gửi các con yêu thương!
Cái Tết đầu tiên mẹ phải xa các con, xa mái ấm của chúng ta, nơi 20 năm qua mỗi mùa Xuân về mẹ con mình sum họp đón Tết, rồi mẹ lì xì căn dặn các con trong thời khắc đầu năm... Với bé Nhân thì đây là lần đầu tiên con phải đón một giao thừa vắng mẹ, mẹ thương con nhiều lắm, xong mặc dù mẹ ở đâu, trong hoàn cảnh nào mẹ luôn hướng về với các con, với những gì thân thương của mẹ mà bao năm qua mẹ phải vật lộn hy sinh mới có được và hơn tất cả dù mẹ phải xa các con, phải chịu cảnh giam cầm bất công thì mẹ thấy chúng ta cũng nên tự hào, kiêu hãnh trong cuộc đời làm người, khi ta sống biết tự trọng và xứng đáng ngẩng cao đầu các con ạ.
Tết này vắng mẹ, không biết bé Nhân đã lo và đón Tết ra sao? Mẹ tin là con sẽ chu đáo bàn thờ gia tiên cho mẹ. Con đã làm những gì? Ði những đâu và ai đến với con? Có anh Thủy, con cũng không quá cô quạnh giây phút giao thừa. Còn mẹ ở đây trong bốn bức tường trại, mẹ: Một người mang thân phận của “người tù” không hề có bản án, không hề phạm tội theo một điều khoản quy định pháp luật nào. Mẹ đau xót nhớ đến các con, nhớ bạn bè bằng hữu với nỗi nhớ cháy lòng. Song giờ phút này mẹ phải kiêu hãnh, phải vui lên, phải có niềm tin vào những điều tốt đẹp mà chính bản thân mẹ và bao nhiêu người khác phải hy sinh mới có thể đem lại, đó là sự công bằng, đấy là chính nghĩa.
Sự thật đang bị bao kẻ xấu xa, bao thế lực đen tối phi pháp cố tình chà đạp, cố tình đổi trắng thay đen, bưng bít sự thật, bị đặt vu khống, hành xử bất chấp chính nghĩa nhằm tiêu diệt tinh thần dám đấu tranh phanh phui tố cáo sai phạm những kẻ xấu đó luôn đi ngược lại lợi ích của số đông nhân dân và những người chân chính biết tự trọng vì lẽ đó mà mẹ và bao người khác dù công khai hay âm thầm đều muốn vạch trần những xấu xa vi phạm hôm nay - ngăn chặn tội ác mai sau mong ước một xã hội công bằng văn minh tốt đẹp cho con cháu mình, khao khát một xã hội có tôn ti luật pháp, người tốt được bảo vệ và cái xấu, cái ác phải bị trừng trị, tiêu diệt. Chính vì những điều này mà mẹ thấy kiêu hãnh, tự hào.
Mẹ của các con cả quãng đời làm người chưa bao giờ làm gì đê tiện xấu xa, chưa bao giờ thỏa hiệp với cái ác cái xấu và giờ đây dù bị giam cầm oan khuất, nhưng không làm các con phải xấu hổ vì mẹ, không đi tù vì trộm cắp, cướp bóc, mẹ không đi tù vì bất cứ tội trạng hay hành vi phạm pháp luật đê tiện bỉ ổi như nhiều kẻ đúng ra phải đi tù và phải xấu hổ. Như vậy các con hãy yên lòng và ngẩng cao đầu vì mẹ đã một thân một mình nuôi dạy ba chị em con, gây dựng chăm lo một gia đình không có người cha làm trụ cột mà không để các con phải thiếu đói, thất học, dù mẹ của các con không là quan chức hay ông nọ bà kia. Song các con đã nhìn thấy mẹ đã làm những gì để có được sự trân trọng của xã hội của những người hàng xóm láng giềng nơi đất khách quê người trong hơn 20 năm qua, tất cả những gì mẹ làm đều để lại sự tôn kính yêu quý của nhiều người, đó là nhân dân.
Mẹ thấy mãn nguyện về điều này và đấy cũng là tài sản vô giá mà mẹ muốn để dành cho các con như một chút phúc đức ở đời, theo qui luật nhân quả đấy cũng là tình yêu nguyện ước các con của mẹ thật sự phải làm người, phải có được tình yêu thương con người, đồng loại.
Mẹ sinh được ba chị em các con, đứa nào cũng là máu thịt của mẹ, cho dù nhiều khi mẹ rất đau buồn khi có đứa không nghe lời mẹ, hay có đứa không biết phân biệt đúng sai. Song giờ đây, các con đều đã lớn, đã đủ tuổi chịu trách nhiệm trước cuộc đời nên mẹ sẽ tôn trọng những lựa chọn, suy nghĩ của các con.
Càng tiếp xúc với nhiều hoàn cảnh, nhiều số phận cuộc đời mẹ càng thấy mẹ đã làm đúng, làm đủ bổn phận của một người mẹ. Con đường và tương lai tiếp theo các con tự định đoạt và chịu trách nhiệm với chính mình. Mẹ chỉ hướng phần nào khi các con còn nhỏ dại trong vòng tay mẹ. Chúng ta cảnh mẹ góa con côi bao năm nay nên mẹ khao khát các con của mẹ sớm trưởng thành và phải biết đứng lên.
Riêng với bé Nhân, con trai út bé bỏng và đáng thương của mẹ, mẹ sinh ra con trong đau khổ mất mát. Cả cuộc đời mẹ luôn muốn bù đắp cho con, mẹ muốn con suy nghĩ thật kỹ những gì xảy ra với chúng ta kể từ khi con ra đời, con hãy suy nghĩ những gì mẹ từng dạy con, từng khao khát mong muốn con hãy nhìn nhận, phân tích mọi việc mẹ làm cho gia đình, cho các con, cho những người thân, cho cộng đồng xã hội mà con đã nhìn thấy và mẹ luôn tin tưởng vào con. Mẹ có một niềm tin kiêu hãnh khi mẹ sinh con ra vào cái ngày 26/4 đau thương của cuộc đời mẹ và đặt cho con cái tên Trung Nhân. Con trai mẹ sẽ là một con người trung hiếu, một chàng trai trung chính con nhé. Mẹ tin và tự hào về con trai út của mẹ, con đừng làm mẹ thất vọng.
Cho mẹ gửi muôn lời yêu thương và nỗi nhớ tới những người thân yêu mà mẹ quý trọng, tôn kính. Mẹ luôn cầu chúc những điều tốt đẹp tin yêu tới tất cả. Mẹ đã và sẽ sống xứng đáng với tình cảm của mọi người và không bao giờ để những đứa con mẹ sinh ra nuôi dưỡng đến trưởng thành qua bao khốn khó phải hổ thẹn. Danh dự của cuộc đời này mẹ để cho các con dù mẹ là “người tù” không bản án. Các con và bạn bè sẽ không xấu hổ khi mẹ không ở tù vì: lừa đảo-trộm cướp-giết người-tham ô-hủ hóa. Mẹ nhớ và yêu thương các con thật nhiều.
Mẹ Hằng

Kẻ thù muốn đốt ta thành tro bụi
Ta nguyện làm sen thơm ngát giữa đầm
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/default.aspx?a=144758&z=1

0 comments

Post a Comment