Một đàn ếch đi qua khu rừng nhỏ, bỗng nhiên hai con bị rơi xuống hố. Những con ếch còn lại nhìn xuống xem hố sâu như thế nào rồi bảo với hai con ếch rằng chúng sẽ chết thôi...
Hai con ếch bỏ ngoài tai mọi lời bình và cố hết sức có thể để nhảy ra khỏi cái hố sâu. Lũ ếch ở trên thì vẫn cứ bảo chúng đừng cố sức, tốt hơn là ngồi ở dưới chờ chết, để khỏi bị thương. Cuối cùng, một con ếch đã nản chí nghe theo. Nó rơi xuống và chết.
Còn con ếch kia vẫn tiếp tục nhảy ra ngoài. Lũ ếch ở trên không ngừng la hét bảo con ếch dừng lại. Nhưng con ếch vẫn cố gắng hết sức, thậm chí còn nhảy mạnh hơn. Cuối cùng nó nhảy được ra khỏi hố.
Khi nó nhảy ra ngoài, lũ ếch hỏi: “Anh không nghe thấy chúng tôi kêu gào à?”. Con ếch giải thích rằng tai nó bị điếc. Nó nghĩ là những con ếch ở trên đang cổ vũ cho mình.
Câu chuyện dạy chúng ta hai bài học:
1. Quyền lực của sự sống và cái chết nằm ở miệng lưỡi con người. Những lời cổ vũ, động viên ai đó đang gặp khó khăn, sa cơ lỡ vận sẽ giúp họ vượt qua và đứng vững, đôi khi cứu sống một mạng người. Những lời lẽ tiêu cực, không mang tính xây dựng sẽ khiến họ gục ngã, có thể giết chết họ.
2. Có những điều chúng ta không nên nghe thì tốt hơn. Có những lúc chúng ta nên điếc.
0 comments
Post a Comment