mộtmùa mưa...trong kí ức...
...ngày mưa một mình, em vẫnlặng lẽ như ngày xưasánh bước bên anh...chỉkhác là...anh đã khôngcòn nắm tay em nữa...
Ngày mưa trong kí ứcem là mộtchuỗi những ngày thấm đượm ánh cầu vồng diệu kì củatình yêu. Em được anh che chởtrong ánh đỏ của đam mê, ánhcam của sôi nổi, ánh vàng của ấm áp, ánhlục của dịu dàng, ánh lam của đằm thắm, ánh chàm củamộng mơ và ánh tímcủa sự lãng mạn...
Anh nhớ không...cũng vào một ngàymưa rơi nhiều, em đã khóc. Nướcmắt em tràn ấm khoémi vì anh đã nói rằng"Anh yêu em". Ba tiếnggiản đơn nhưng khơi gợi trong em biết baocảm xúc. Ngày ấy mưathật ấm và ấm cảcõi lòng người thiếu nữ mới biết yêu...ngày ấy emkhóc trong nụ cười hạnh phúc, trong cái ômxiết của một bờ vai mạnh mẽ, trong vòng tay anhvà..trong mưa...
Ngày ấy mưa nhảy múa thật đáng yêu đúngkhông anh...?
Có phải người ta nói cảnh vật ảnh hưởng bởi tâm trạng con người không anh...? Thế thì lúc ấyem vui lắmanh nhỉ. Vui vì anhđã tỏ tình với em này, vuivì em lầnđầu biết yêu này vàcũng vui thi em đãđể ý anh lâu rồi đấy...và vui vìem yêu mưa...
Em yêu cái cảm giáclành lạnh của mưa để đượcanh ủ ấm như một chú mèo ngoanngoãn trong tay anh. Emyêu cái cảmgiác mưa phùn ướt nhè nhẹ đểđược anh nghiêng chiếc ô bé tẹo sang một bên choem khỏi ướt. Em yêu cái cảmgiác anh tỏ tình vớiem trong mưa, hét lớnđể tiếng anh át đitiềng mưa để em nghe rõ vàđể em yêu anh nhiềuhơn...
Mùa mưa năm ấy đẹp anh nhỉ. Những chiều không có anh, emđã lặng yên ngắm mưa và mỉmcười nhớ lại những cảm xúc củangày hôm ấy. Cảm nhận hơi ấm của vòng tay anh,cảm nhận chất giọng khàn khàn vanglên trong mưa, cảm nhận tình yêu của anhdành cho em...
Và cuối ngày mưa emchờ đợi cú điện của anh. Anh gọi đểchắc rằng em không tắmmưa, chắc rằng em vẫnlà chú mèongoan ngoãn, chắc rằng em vẫn khoevà để chắc rằng em vẫn yêuanh rất nhiều...
Mưa Sài thành to nhỏ thất thường nên lắm lúclàm anh lo lắng nhưng em vẫn cứlà cô béhồn nhiên những lúc mưa vô tìnhvương lên đôi bờ vai nhỏ bé,vì em yêumưa cơ mà...
...mùa mưa rồi thế nào cũngsẽ qua, nhườnglại những ngày nắng ấm. Mưa rồi cũng sẽ tan như bong bóng mưa vỡoà trên đất...
Ngày cuối mưa em đợianh dưới mái hiên, emđợi một chiếc ô đưa em về, emđợi một vòng tay ủ ấm em trongmưa và em đợi...
...em đợi...
...em đợi anh...
...em đang đợi anh...
...em vẫn đang đợi anh...
...em đang đợi anh...
...em đợi anh...
...em đợi...
...em đợi anh...
...em đang đợi anh...
...em vẫn đang đợi anh...
...em đang đợi anh...
...em đợi anh...
...em đợi...
Ngày mưa ấy anh cólạnh không...? Em lạnh...
Ngày mưa ấy anh cóbuồn không...? Em buồn...
Ngày mưa ấy anh hỏiem "Em có yêu anhkhông...?" Giọnganh vẫn khàn khàn âmvang từ xa...
Có chứ...nhưng em chẳngtrả lời cho anh nghe...em lại giữđiều bí mật ấy cho riêng mìnhvà chỉ thì thầm nơi con tim...
Ngay từ ngày mưa rơi,em đã chẳng nói rằng em yêuanh vì cònđó một thiếu nữ suy tư vềtình cảm thật hay không thật...
Ngày cuối mưa anh hỏiem...mưa rơi...anh có khóc...?
Hạnh phúc vì được yêu nhưng em lại quênmất rằng em đã khôngcho anh biếtem cũng đã yêu anhtự bao giờ...vì ngốc...
...bí mật sẽ mãi là bímật...
...nên vô tình...
...từng chút một...
...em...
...mất anh...
...trong mưa...
...nên vô tình...
...từng chút một...
...em...
...mất anh...
...trong mưa...
0 comments
Post a Comment